Trong thế kỷ XX, ánh trăng tiếp tục được các nhà thơ hiện đại như Hàn Mặc Tử, Xuân Diệu, Bùi Giáng hay Nguyễn Duy khai thác với những tầng nghĩa mới. Bài thơ “Ánh trăng” của Nguyễn Duy là một ví dụ tiêu biểu, nơi ánh trăng trở thành biểu tượng của
Một số nhà nghiên cứu văn hóa cho rằng hình tượng ba chú khỉ nhảy múa, khi bị thương mại hóa quá mức, có nguy cơ làm mất đi giá trị nguyên bản. Thay vì truyền tải thông điệp đạo đức sâu sắc, chúng có thể trở thành trò cười đơn thuần, bị bóp méo để