Trong một rạp xiếc đang lụi tàn, chú hề là nhân vật cuối cùng còn biểu diễn. Mỗi đêm, ông trang điểm, mặc đồ rực rỡ, bước ra sân khấu và làm cho vài khán giả lác đác cười. Nhưng sau sân khấu, ông sống một mình, không người thân, không bạn bè, không
Chính sự xa hoa này tạo cảm giác “phi thực” – một thế giới vượt khỏi những giới hạn thông thường của cuộc sống hàng ngày, nơi mọi người có thể tạm quên đi những lo toan và hoàn toàn đắm chìm trong khoảnh khắc hiện tại.Từ góc nhìn tâm lý học, Vegas