Từ đó, người dân trong vùng kể rằng, hễ vào những đêm trời nổi sương, lại thấy bóng người mặc đồ bảo hộ lầm lũi đi quanh kho – không tiếng động, không gương mặt. Những người từng gặp, hoặc lên cơn sốt mê man, hoặc bị ám ảnh đến mức phải bỏ việc.Lon
Goblin không sống ngẫu nhiên mà có một hệ thống tổ chức rất thực dụng. Trong cộng đồng thợ mỏ của chúng, ai khai thác được nhiều hơn thì có tiếng nói hơn. Chúng có luật lệ riêng, ngôn ngữ mật mã, ký hiệu đường hầm, và cả hình thức ghi chép số lượng